57- TU XONG SẼ THAY THẦY ĐỨNG LỚP
(00:01) Trưởng
lão: Do đó thì coi như là các con, Thầy cố gắng đào luyện cho mấy con
khi mà cái trường học nó thành hình, thì trong cái số mấy con là ít ra nó cũng
phải là có người đứng lớp dạy. Tại sao? Tại vì mấy con tu rồi, không lẽ mấy con
bắt chước Thầy, mấy con đi sao? Thầy còn chưa đi kia mà. Thì bắt đầu bây giờ mấy
con cũng phải đi ra đứng lớp dạy chứ, thì khi đó thì phải đào luyện mấy con thế
nào? Thì bây giờ phải nhiếp tâm ba mươi phút liền. Chứ bây giờ mấy con chờ sang
năm mới nhiếp ba mươi phút thì thôi, rồi rồi, Thầy chắc đi mất rồi, còn ai mà đứng
lớp dạy? Thì trường học mở ra làm gì đây? Có phải không các con?
Ít ra mấy
con cũng phải thay Thầy làm công việc trợ giúp cho bà con người ta. Trong khi mấy
con học đạo đức, mấy con thấy đạo đức rất cần thiết, đạo đức nhân bản rất cần
thiết cho con người. Người ta chưa hiểu mà, bây giờ mình dạy cho người ta hiểu.
Mà mình dạy làm một con người, mình phải giới luật, tức là mình phải là con người
đức hạnh mình mới, cái gương hạnh của mình, cái thân giáo của mình mà. Rồi kế
đó là cái thân giáo mấy con phải làm chủ được sự sống chết. Mà bây giờ không có
luyện được thần lực, nội lực thì mấy con làm sao làm chủ được sự sống chết? Làm
sao mấy con nói lên được? Đó mấy con thấy chưa?
Cho nên khi
đó đó, thì trong cái số mấy con ngồi trước mặt Thầy mà tất cả mọi các con nỗ lực
tu tập, phải không, các con nỗ lực tu tập, thì trong chiếc áo cư sĩ mấy con vẫn
đi ra làm giảng viên, mấy con đứng ra dạy đạo đức được, chứ đâu phải không. Thì
Thầy bổ nhậm cho mấy con khi tu xong rồi, thì mấy con ở quê, ở đâu, Thầy bổ nhậm
cho mấy con ở về đó, mấy con sẽ làm cái công việc. Ở đây thì cái số người ở
đây, thì họ sẽ bổ nhậm ra những cái lớp học mà làm việc, các con thấy không?
Mà khi nào mấy
con làm chủ sinh tử, chứ bây giờ mà Thầy đưa ra, mấy con chưa làm chủ sinh tử,
mai mốt nó giật chân, giật tay mấy con méo miệng đó! Lúc bấy giờ: “Trời ơi! Thầy
dạy tôi mà cái kiểu này, đạo đức, thầy khổ quá như thế này?” thì học trò làm
sao tin mình, có phải không?
Đó, thí dụ
như bây giờ đó, mình bệnh đau là mình đuổi liền tức khắc, không có bệnh đau gì
hết, thì như vậy mấy con mới được. Mấy con biết được cách thức mấy con làm chủ
sinh tử rồi, cho nên mấy con yên tâm, mấy con không sợ gì hết.
Muốn chết hồi
nào thì chết, muốn sống… Cho nên mấy con đứng lớp mấy con dạy, giới luật mấy
con phải nghiêm chỉnh! Mấy con đâu có… Bây giờ thí dụ như dạy rồi, cái ra
ngoài kia uống ly cà phê sữa, hay hoặc là ăn cái bánh: “Thôi! Ông thầy này ông
nói đạo đức cái kiểu gì mà phi thời quá trời!” Coi có đúng không? Cho nên trong
cái vấn đề nó phải đúng nghiêm chỉnh mấy con. Cho nên mình nói là mình nói
đúng, mình làm đúng theo cái lời nói của mình, chứ không làm sai. Đó là cách thức
tu tập.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét